Đầu tháng 9 này, mình sẽ tạm kết thúc năm đầu tiên của chương trình học Master, về Việt Nam vi vu đú đởn khoảng 1 tháng. Đầu tháng 10 mình lại phải qua Trung Quốc bán thận,… nhầm, bán thân khoảng 6 tháng trước khi quay lại UK kết thúc chương trình học.
Vì lẽ đó, mình phải ngậm ngùi nói lời chia tay với team hiện tại. Lần này, mình viết một bài review nho nhỏ về những trải nghiệm bản thân trong thời gian gần đây.
Môi trường làm việc lý tưởng
Có thể nói, làm việc trong phòng IT của trường Lancaster là một trải nghiệm khá sung sướng với mình (Mình từng chia sẻ một số câu chuyện về phỏng vấn và ngày đầu làm việc ở đây, khá thú vị so với Việt Nam).
Ban đầu, công việc chính của mình là front-end: thiết kế và code giao diện và flow cho một số ứng dụng nhỏ trong ứng dụng iLancaster. Team có một team nhỏ riêng chuyên lo về back-end. Tuy nhiên, do có kinh nghiệm viết C# nên đôi khi cần mình cùng nhảy qua team back-end viết RestAPI luôn. Từ UI developer nhảy lên full-stack developer mà không được tăng lương, cũng hơi buồn.
Do code cũng khá nên mình hoàn thành công việc khá nhanh và đúng deadline, cũng tạo được chút tiếng tăm nho nhỏ trong team. Mỗi khi có gì thắc mắc về UI là mấy bạn intern lại hỏi mình, anh Liam lead team front-end mỗi khi fix bug khó cũng … rủ mình fix chung cho nhanh :)).
Công ty cũng khá thoải mái, mình tranh thủ mượn được con Macbook về nhà để code và nghịch ngợm. Từ Win chuyển sang Mac quả là từ địa ngục lên thiên đường. Máy mỏng, touchpad nhẹ êm, pin trâu mỗi lần xài được 7 tiếng. Đã thế lại chẳng cần tắt mở, đóng máy mở ra làm việc ngay, sướng như tiên ấy! Trước mình toàn chê Macbook, giờ mới biết bọn chê Macbook chắc chưa dùng Macbook bao giờ cả.
… từ thiên đường xuống địa ngục
Theo chương trình học, mình phải tham gia một công ty được trường chỉ định để hoàn thành một project. Chả hiểu may rủi thế nào, mình rơi vào dự án phần mềm của một công ty hóa chất tên The REACH Centre. Dự án này sử dụng PHP, cái thứ ngôn ngữ rẻ tiền mà mình ghét cay ghét đắng. Đúng là ghét của nào trời trao của đó!
Mọi chuyện chưa đừng ở đó! Càng trò chuyện với anh Team Leader mình càng đổ mồ hôi hột:
Mình: Ủa, code để ở đâu vậy anh? TL: À, ở trên server em, FTP lấy file về code thôi. Mình (giả bộ bình tĩnh): Ủa không có lưu trong SVN hay Git hả anh? TL: ... À khoảng 1 tuần thì commit vào Git 1 lần để backup. Mình (cạn lời): Ủa vậy nếu 2 người cùng làm việc trên 1 file thì sao anh? TL: À cái đó lúc trước cũng hay bị đè file. File nào nhiều người làm chung thì tách riêng ra thành nhiều file. Mình (đổ mồ hôi): Có dùng Framework gì không anh? TL: Không, code PHP thuần và dùng PDO Object thôi em. Mình (hạn hán lời): ... .... Mình: Ủa code này đang chạy trên dev server hả anh. Có chạy được trên local không anh? TL: Không, database trên dev server rồi, sửa trực tiếp file PHP trên server rồi chạy thôi. Mình định hỏi là "sửa file trực tiếp, không lưu Git, lỡ sửa xong không chạy được thì làm sao revert code" mà sợ ảnh không trả lời được nên thôi...
Nói chung cảm giác của mình không khác gì từ thiên đường rơi cmn xuống địa ngục. Lại thêm khóa luận lơ lửng trên đầu làm mình buộc phải chạy như con thoi suốt cả tuần liền, cả tuần chẳng có ngày nào yên ổn:
- Thứ 2: Đi làm bên ISS từ 9h tới 5h chiều. Tối viết khóa luận từ 9h tới 1h sáng.
- Thứ 3-5: Đi làm bên The Reach Centre từ 9h tới 5h chiều. Tối về học tiếng TQ, viết khóa luận tới 1-2h sáng.
- Thứ 6: Tương tự thứ 2.
- Cuối tuần: Tiếp tục đọc sách, viết khóa luận
Đến giờ ngẫm lại, chả hiểu sao mình vẫn còn sống sốt được, may mắn thật!!
Những điều học được
Dù hơi cực khổ, nhưng trải nghiệm làm 2 công ty một lúc này đã giúp mình học được khá nhiều điều.
Ở team Lancaster ISS, mình học được khá nhiều điều về phong thái cần có của một manager thông qua bác Brian: Biết cách giao đúng việc cho đúng người; Khi đã giao thì tin tưởng thành viên, nhưng thỉnh thoảng vẫn check “How’s it going?” để nắm tiến độ, đưa ra giúp đỡ khi cần thiết.
Mình cũng học được vài điều khác khi làm việc với mấy anh dev bên The Reach Center. Có thể kĩ năng technical họ không giỏi (Kiến trúc code khá rối, thiếu qui trình) nhưng code rất có tâm và có trách nhiệm. Code của họ có comment đầy đủ, validate đầy đủ, họ cũng rất nhiệt tình trả lời các câu hỏi của mình. Mình chợt ngẫm ra được một điều: Đừng vội đánh giá một developer qua trình độ technical, mà hãy nhìn thái độ code, thái độ làm việc của họ,
Nói lời tạm biệt
Chia tay thì dĩ nhiên là không vui. Mình và bác Brian Product Manager cũng có một cuộc trò truyện nho nhỏ với nhau. Bác có feedback tốt về khả năng lập trình và tinh thần làm việc của mình. Ngoài ra, bác còn sẵn sàng cho mình recommendation nữa (Có thể cho thông tin liên lạc của bác vào CV để khi xin việc họ có thể hỏi bác về mình), đúng là người tốt thật ahihi.
Bác Brian cũng sẵn sàng cho mình một chỗ trống khi mình quay lại vào năm sau, đúng là ở hiền gặp lành mà. Số mình cũng hên, nên lần nào nghỉ việc cũng được tặng quà chia tay cả.
Về Việt Nam, hẳn mình sẽ nhớ những bữa ăn nhậu hoặc daily meeting bên này. Cảm ơn mọi người vì đã giúp đỡ mình trong thời gian qua. Lancaster, hẹn gặp lại!